27/7 – Có những điều không thể quên, và không được phép quên

26/07/2025
27/7 – Có những điều không thể quên, và không được phép quên

Một ngày để sống chậm lại và biết ơn sâu sắc

Ngày con đi, mẹ chưa kịp nhìn. Ngày con về, mẹ chỉ còn tấm di ảnh.
Đó không phải là một câu chuyện.
Đó là hàng triệu mảnh ký ức lặng im, nằm rải rác khắp quê hương này.

Ngày 27/7 – Ngày Thương binh Liệt sĩ – không chỉ là một dấu mốc trong lịch sử. Đó là lời nhắc để chúng ta sống chậm lại, cúi đầu trước những người đã hy sinh vì nền độc lập và tự do hôm nay. Không ai sinh ra để chết cho đất nước. Nhưng họ đã chấp nhận điều đó, để chúng ta được sống.

Ký ức không nằm trên sách giáo khoa

Có những điều lịch sử không ghi chép:

  • Là người mẹ liệt sĩ đêm đêm chẻ củi, ngóng một lá thư không bao giờ đến.

  • Là người thương binh cụt chân, vẫn kiên trì đi chợ mỗi sáng để không phiền người khác.

  • Là những cựu chiến binh tuổi đã ngoài 70, tự tay dọn dẹp nghĩa trang đồng đội – nơi “anh em tôi còn nằm đó”.

Chiến tranh không còn tiếng súng, nhưng tiếng thở dài thì vẫn còn – trong từng đêm mất ngủ, từng bước chân run rẩy, từng ánh mắt không còn nhìn rõ

Tri ân – không dừng ở nghi lễ

Tri ân không chỉ là vòng hoa tưởng niệm. Đó là:

  • Một lần dừng lại trò chuyện với ông cụ ngoài ngõ – biết ông từng là lính.

  • Một buổi đưa cha mẹ đi khám sức khỏe, không phải vì họ đau – mà vì bạn không muốn chờ đến khi quá muộn.

  • Một món quà nhỏ – thuốc bổ xương khớp, viên uống bổ não, hay sản phẩm hỗ trợ gan – chỉ để họ sống khỏe hơn, lâu hơn.

Tri ân còn là những điều giản dị, như dạy con trẻ biết đứng dậy chào người già, biết gọi họ là “ông – bà”, chứ không phải “người ta”.

Chúng ta nợ họ – một xã hội tử tế hơn

Chúng ta không thể trả lại tuổi xuân cho những người đã ngã xuống.
Nhưng chúng ta có thể giữ lời hứa với họ:

  • Rằng đất nước này sẽ sống tử tế.

  • Rằng thế hệ mai sau sẽ được lớn lên trong hòa bình, được học hành và yêu thương.

  • Rằng người còn sống sẽ không bị lãng quên, mà được chăm sóc bằng sự tôn trọng – chứ không phải thương hại.

Kết thúc – nhưng không là hết

27/7 là một ngày. Nhưng lòng biết ơn không có hạn sử dụng.

Nếu bạn còn cha mẹ, ông bà, người thân từng đi qua chiến tranh – hãy gọi cho họ hôm nay.
Hỏi thăm sức khỏe. Đặt lịch khám. Mua một món quà nhỏ.

Vì đôi khi, tình yêu thương – chính là lời tri ân đẹp nhất.

Viết bình luận của bạn: